Thơ tình mùa xuân hay tết giáp ngọ năm 2014

Những vần thơ thắm đượm tình yêu thương trong từng câu chữ. Mời quý vị và độc giả thưởng thức những bài thơ tình mùa xuân 2014 mới nhất.

Bài thơ tình mùa xuân số 1: Đóa mai khô Tác giả: KHUÊ VIỆT TRƯỜNG

Anh vẫn còn giữ một đóa mai khô
Em nhặt lấy từ mùa xuân năm  ngoái
Đóa hoa vàng đã nhạt bởi thời gian
Nhưng mùa vẫn dịu dàng tìm đến. 

Em bận bịu trong căn nhà mới ở
Mùa xuân đầu ríu rít với tình yêu
Chắc không nhớ cánh mai vàng bé nhỏ
Anh ân cần giữ lại chút tình xưa

Anh đem đóa hoa khô ngày cũ
Định bao lần thả xuống giữa mênh mông
Nhưng anh sợ trần gian rồi cũng bạc
Sẽ làm đau kỷ niệm của riêng mình

Trời se lạnh, cuối năm nhiều đám cưới
Dường như người sợ lạc mất  ngày xuân
Anh dẫu biết có ngày em cũng lạc
Nên đón giao  thừa với một cánh mai khô.

Bài thơ tình mùa xuân số 2: Hoa dành dành anh định tặng riêng ai -  Tác giả: HOÀNG BÍCH NGỌC 

Rảo bước thềm mùa hạ
Nắng tan dịu vùng trời hanh hao
Ngả lòng vô thức mùa thu
Thay xiêm y đón chiếc lá lìa cành

Lặng lẽ nom bậu cửa mùa đông
Cơn gió lạnh tràn vào trong chăn ấm
Khúc giao mùa - Hạ, Thu, Đông, Xuân tuần tự
Bốn mùa - một năm
Mọi thứ nhích dần về quỹ đạo
Xuân đang non trên những tàn lá biếc
Mùa đã chín nền trời rực rỡ đơm

Anh là những tháng ngày bình thường không mộng mị
Là ngày thứ bảy, chủ nhật trôi trong mái nhà với đàn con nheo nhóc
Là gương, là lược vấn vít bên suối tóc
Chưa định hẹn ước
Chưa kịp gửi trao
Anh ung dung làm mùa xuân bình dị

Có một chút khác thường gói gọn trong em
Không tóc tai, quần áo, khung hình
Không chỉ là thứ an nhiên thường nhật
Không chỉ là lúc lắc biết cười|
Không chỉ là tiếng kêu đêm rít lạnh
Không chỉ là…
Có vô số cái 'không chỉ là'
Để chỉ ước 'cái chỉ là' định mệnh

Nếu cuộc đời không kịp vội sang trang
Và mùa xuân mãi chưa kịp tỏ lối
Hoa dành dành có dành tặng riêng em?

Bài thơ tình mùa xuân số 3 : Ngày xuân níu áo chợ Viềng - TRẦN VĂN LỢI

Ngày xuân níu áo chợ Viềng (*)
Mỗi năm ta chỉ một phiên…gặp mình
Mưa tơ mờ ảo buông mành
Nõn nà câu hát đa tình tìm sang

Lối thưa mình mở quán hàng
Ta qua vướng phải dịu dàng mắt nhung
Cau xanh bén vị trầu nồng
Vì ta mà má mình hồng đào hoa

Nụ cười gìn giữ nết na
Tầm xuân hé nụ dân ca tần ngần
Mình về, ánh mắt tiễn chân
Mưa giăng khuất nẻo mùa xuân qua cầu…

Một năm có ngắn gì đâu
Ta mong mình đến… mùa sau chợ Viềng
Dập dìu lối cỏ người chen
Chơ vơ quán trống: thảo hiền nơi nao?

Cô đơn vấp tiếng xì xào
- Mùa xuân đã gọi mình vào ấm êm
Dù không cầu nữa, tình duyên
Vẫn xin giời đất còn phiên chợ Viềng!

*******

(*) Chợ Viềng (Nam Định) mỗi năm chỉ mở một phiên duy nhất vào đêm mùng 7 ngày mùng 8 tháng Giêng hằng năm, đi chợ cầu may mắn và tình duyên…

Khúc xuân -TRẦN VĂN LỢI

Chuyện đời xếp lại thôi em
Mùa xuân đến với bình yên đất trời
Những hàng cây đã đâm chồi
Bao cơn mơ lá xanh ngời bên nhau…

Ngoài kia… nước chảy qua cầu
Đôi vầng nhật nguyệt trên đầu vần xoay
Mặc cho dâu bể tháng ngày
Tình yêu vẫn mãi đong đầy trong ta…

Khúc này tình vọng thiết tha
Anh ngồi ru những năm xa tháng gần
Cho sông trôi hết nhọc nhằn
Cho vườn hoa trái ngọt lành sinh sôi…

Dẫu là trong giấc mơ thôi
Vẫn mong được thấy em cười yêu thương
Ban mai tinh khiết giọt sương
Anh trao em một vầng dương thơm nồng…

-----

Bài thơ tình mùa xuân số 4 : Xuân Vọng: TRẦN THỊ DIỆU HƯƠNG

Nội sinh ra tám người con

Rời quê từ thuở Cha còn trẻ trai

Từng đêm nước mắt u hoài

Mẹ, Cha, Anh, Chị một trời nhớ thương

 Ấu thơ vẫn hiểu cội nguồn

Tình sâu phụ tử tiếp đường quê hương

Xuân này Cha nghẹn tình thương

Ông thời đã mất, Bà thương không còn

Cha giờ ánh mắt mỏi mòn

Nhìn căn phòng vắng, chiếu còn người không

Biết Cha giờ mặn đắng lòng

Giọt vương khắc khoải nằm trong tim này

Thời gian dù đã đổi thay

Niềm đau dâng lối con đây hiểu mà

Mẹ con đã mồ côi Cha

Thế nên sâu thẳm thương Bà nhiều hơn

Cha Mẹ đau đớn miên mơn

Mãi xa Ông Ngoại, Nội còn nữa đâu

Râm ran hương Tết thắm màu

Nhà mình thôn thốn, xuân vào ước chi

Con giờ đã biết nghĩ suy

Mẹ Cha về Nội lễ nghi chu toàn

Khẩn mong Nội được bình an

Về nơi chín suối cháu con nhớ Người.

 Bài thơ tình mùa xuân số 5 :   Chờ Xuân - LÊ TRIỀU

Có khi nào em ghé lại bến sông
Nơi hai đứa lông bông trò chuyện
Bỏ quên nhành mai đón mừng năm mới
Tết thức trong lòng suốt những năm sau…

Quê nhà qua những mùa lau
Mẹ già răng long ngóng chờ ngày con trai hỏi vợ
Giọng người lơ lớ “bao giờ mình bỏ trầu cau?”
Anh nuôi thủy chung như giếng đợi gàu
Chờ em về đằng đẵng mấy xuân sau
Nào ngờ
             em đã
                         đổi màu
                                        sang ngang! 

Xuân này anh lại qua sông tìm nhành mai  đón tết
Kỷ niệm ùa về bạc phếch với thời gian
Hỏi bâng quơ gửi gió mây ngàn
Có khi nào em ghé lại bến sông
Tìm dư hương ngày cũ?

 Bài thơ tình mùa xuân số 6:  Chuyến tàu vào xuân - TRẦN VĂN THỌ

Nhớ chăng… toa cuối chuyến tàu
Chở mùa đông lạnh, chở câu ân tình
Mùa đông năm ấy gặp em
Cùng em một chuyến hành trình mùa xuân

Xuân qua. Mùa hạ đến gần
Toa tàu chở những phượng hồng thắm tươi
Nỗi buồn hạ ấy…sao vơi
Chia tay em…giữa ngậm ngùi tiếng ve.

Cỏ may xao xác triền đê
Chiều thu ngược gió…anh về không em.
Chớm đông… gió lạnh qua thềm
Niềm vui trở lại. Tìm em cuối tàu.

Mừng vui nói chẳng nên câu:
- Anh chờ em … đón chuyến tàu vào xuân.

Bài thơ tình mùa xuân số 7: Tình Xuân - NGÔ QUANG CHÍNH

Giữa đất trời Xuân anh nhớ em

Tháng giêng năm đó anh vẫn còn

Nhìn cành đào đỏ bên khung cửa

Đôi má ửng hồng phải không em

Bên bếp lửa hồng nồi bánh chưng

Mưa xuân bay nhẹ tiếng dương cầm

Nghe đài ngâm thơ ba mươi tết

Anh thấy tình thương sao ấm lòng

 

Mười xuân đã qua em biết không

Vẫn cảnh mùa xuân bên cánh đồng

Theo thời gian cuốn em lặng lẽ

Tết đến xuân về em ngóng trông

 

Anh đi phương xa vẫn nhớ mong

Ngày xưa còn bé để trong lòng

Cứ độ xuân về anh lại thấy

Hình bóng em thơ của tình hồng

 

Xuân này anh về em biết không?

Chỉ nghĩ đến em thấy vui lòng

Chờ anh đầu ngõ nhà em nhé

Tết này anh viết một tình Xuân

Bài thơ tinh mùa xuân số 8: Tháng Giêng và em

Tháng giêng em về qua phố
Giăng giăng mấy hạt mưa phùn
Chân trần giẫm lên lối nhỏ
Giẫm cả buổi chiều mênh mông

Tầm xuân rụng vài ba cánh
Vàng hoe sợi nắng bên trời
Có tiếng mùa đi khe khẽ
Dịu dàng như là sương rơi

Tháng giêng em về qua phố
Phố buồn mây thấp như mưa
Trong vườn nhà ai bỏ ngõ
Quỳnh thơm đẫm ướt lối xưa

Nỗi buồn rơi bên khung cửa
Chông chênh khoảng trống không nhau
Lẽ nào lời chưa dám ngỏ
Vô tình đã lạc mất nhau...???

 

(Tiếp tục cập nhật)

Theo thethaohangngay 

Viết bình luận: Thơ tình mùa xuân hay tết giáp ngọ năm 2014

  •  
Khoá học lớp 2-12 - Tuyensinh247